Hội những người có nhóm máu hiếm Rh - Rhesus factor
GIVING = LIVING

Một giọt máu - Triệu tấm lòng

Chia sẻ, đồng cảm và giúp đỡ

Hạnh phúc nhiều và nhiều hơn thế nữa

Hạ Du Lượt xem: 420 Chia sẻ 0 Bài viết có hữu ích với bạn? 0 0

-“Ốm như cò nhom mà hiến màu nỗi gì, có mà người ta hiến lại cho đấy!”

Bạn bè vẫn thường đưa mắt lo ngại khi tớ đi hiến máu như thường lệ, 3 tháng một lần.

-“Cậu yên tâm! Nữ đủ 42 kí, sức khỏe bình thường, không sida, không cúm gà gì thì hiến máu vô tư luôn” Tớ đã trêu lại, nhưng đầy thành thực.

Tớ, con bé 23 tuổi, 43 kí, nhóm máu O Rh+, có sở thích kì lạ: hiến máu.

Vẫn còn nhớ năm lớp 12, nhà trường thông báo tổ chức hiến máu cho những bạn đủ 18 tuổi, tớ đã khóc rưng rức khi biết mình không đủ tuổi để hiến máu, một nỗi buồn rất “vô lí” đúng không nào?

Đến khi bước chân vào đại học, lần này thì thách cả tuổi luôn, nhưng tớ lại gặp phải một thách thức lớn, đó chính là cân nặng. Rất nổ lực để đạt được 43 kí, dù rằng không quá cao nhưng đó là con số cực kì quan trọng, không chỉ là vì sức khỏe thể chất mà còn vì nó giúp tớ có thể đủ điều kiện hiến máu. Cũng không hiểu tại sao tớ lại khát khao được hiến máu đến vậy, nhưng, tớ không quan tâm.

Nhưng mọi chuyện đâu đơn giản dừng lại ở đó, tớ đã cứ đinh ninh trong đầu về con số 43 nhưng họ, những thanh niên tình nguyện ngày thứ bảy hiến máu nhân đạo lại chỉ nhận những bạn đủ 45 kí trở lên. Đã hơn hai lần, tớ đến để chờ đợi nhưng lại ra về trong sự tiếc nuối. Sau khi tham khảo rất kĩ các thông tin trên các trang về truyền máu, tớ quyết không bỏ cuộc và đưa ý kiến đối với đội thanh niên tình nguyện làm công tác tổ chức ngày hiến máu nhân đạo rằng: “ Theo quy định: nữ đủ 42 kí, nam trên 45 kí thì được hiến máu”. Ơn trời! Họ đã xem xét lại và cũng từ đó, thông lệ 45 kí tiêu chuẩn cân nặng để hiến máu đã thay thế bằng con số 42 kí. Các cậu có biết là tớ vui đến nhường nào không?

Từ đó, cứ 3 tháng tớ lại hiến máu vào ngày thứ bảy “hạnh phúc” ấy. Rồi thi thoảng tớ lại đến bệnh viện để hiến máu trực tiếp cho bệnh nhân cần truyền máu thông qua những tin tức “cần giúp đỡ về truyền máu” trên mạng xã hội. Sức khỏe tớ không sút đi, vẫn rất tốt như thế, nhưng tinh thần thì khác hẳn, mỗi lần hiến được máu, mỗi lần được người ta thông báo là máu mình tương thích với người cần máu là tim lại rung rinh cảm xúc hạnh phúc.

Cho đi càng nhiều là tớ lại càng hạnh phúc, không phải vì những tờ phiếu chứng nhận hay hiện vật đi kèm, mà vì tớ biết, có rất nhiều người em, người anh, người mẹ khác đang rất nguy kịch nếu không có dòng máu của tớ hay của các bạn, những người mang xứ mệnh giúp đỡ, cho đi những “dòng máu” nghĩa tình. Hơn thế nữa, tớ hiểu cảm giác đau xót chỉ vì không đủ máu mà người thân phải ra đi, tớ đã xa bà cũng chỉ vì lí do như thế. Nhưng ngày ấy đã qua, bây giờ, tớ chỉ cần cố gắng giúp đỡ thật nhiều, thật nhiều, không bằng vật chất được thì bằng chính dòng máu này.

Chỉ tốn 30 phút tham gia hiến máu nhân đạo, nhưng tớ hay các cậu có thể cứu lấy 80 năm cuộc đời của một ai đó, chỉ với một hành động nhỏ là hiến máu, nhưng tớ hay các cậu có thể hồi sinh cả một số mệnh, và cũng từ đó “hiến máu cứu người” trở thành một nét đẹp nhân văn sâu sắc, mang giá trị yêu thương to lớn lan tỏa trong cộng đồng. Hạnh phúc được chia sẻ, hạnh phúc sẽ nhân đôi, giọt máu được trao đi, hơn một người sẽ ở lại.

Xem thêm: Lợi ích về việc hiến máu

Bệnh nhân cần giúp đỡ

Chia sẻ mới nhất

Bài viết mới nhất